Khoản 4 Điều 207 Bộ luật Tố tụng dân sự
năm 2015 quy định một trong các trường hợp vụ án dân sự không tiến hành hòa
giải được là: “Một trong các đương sự đề nghị không tiến hành hòa giải”.
Như vậy, trường hợp người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan trong vụ án đề nghị
không tiến hành hòa giải là trường hợp vụ án dân sự không tiến hành hòa giải
được.
Tuy nhiên, theo quy định tại khoản 3 Điều
209 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015, nếu trong vụ án có nhiều đương sự mà có
đương sự vắng mặt, nhưng các đương sự có mặt vẫn đồng ý tiến hành hòa giải và
việc tiến hành hòa giải không ảnh hưởng đến quyền, nghĩa vụ của đương sự vắng
mặt thì Thẩm phán tiến hành
hòa giải giữa các đương sự có mặt; nếu các đương sự đề nghị hoãn phiên hòa giải
để có mặt tất cả các đương sự trong vụ án thì Thẩm phán phải hoãn phiên hòa
giải. Thẩm phán phải thông báo việc hoãn phiên hòa giải và việc mở lại phiên
hòa giải cho đương sự.
Theo quy định tại khoản 3 Điều 212 Bộ luật Tốtụng dân sự năm 2015, nếu các đương sự có mặt tại phiên hòa giải thỏa thuận
được với nhau về việc giải quyết vụ án thì thỏa thuận đó có giá trị đối với
những người có mặt và được Thẩm phán ra quyết định công nhận nếu không ảnh
hưởng đến quyền, nghĩa vụ của đương sự vắng mặt. Trường hợp thỏa thuận của họ
có ảnh hưởng đến quyền, nghĩa vụ của đương sự vắng mặt thì thỏa thuận này chỉ
có giá trị và được Thẩm phán ra quyết định công nhận nếu được đương sự vắng mặt
tại phiên hòa giải đồng ý bằng văn bản.